Hội yêu thích đọc và chia sẻ sách hay
Đôi lúc giữa dòng đời hối hả, ta vội vàng đi lướt qua nhau. Trong cõi hồng trần, chúng ta quên mất những điều xảy ra xung quanh mình, đuổi theo hạnh phúc một nơi nào đó xa xăm, rồi quên đi hạnh phúc thực tại ở bên mình. Bài thơ Vội của nhà thơ Thích Tánh Tuệ rất hay và sâu sắc...
VỘI
Thích Tánh Tuệ
Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.
Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã , rời...
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
'' Đáy nước tìm trăng'' mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà...
Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai nẻo Giác bàn chân vội ?
'' Hỏa trạch '' bước ra, dứt não nề...
Hội yêu thích đọc và chia sẻ sách hay Thiết kế bởi Tivago.vn